Welcome to Lantro UI! Test link Buy now!

Tâm sự của một học sinh cuối cấp

Phượng đỏ rực cả một góc, sân trường phủ đầy hoa phượng rơi.

Nam-cuoi-cap
Hình ảnh minh họa cho bài viết. Ảnh: Google.com


Cuối cấp rồi, đã có sẵn dự định trường cấp 3 tương lai rồi, chỉ còn lo ôn vào nữa thôi.

Nghe cũng đơn giản, thực ra là đơn giản mà 
Nhưng bắt tay vào làm rồi thì tất nhiên không dễ dàng 

3 năm học ở huyện, bài tập toán thầy giáo ở trường cho chưa bao giờ vượt quá kiến thức sách giáo khoa phổ thông
Năm cuối cấp này vừa học ở trường, ôn với các bạn thành phố mới thấy đề của trường nếu làm đúng hết thì vào bài thi tuyển chỉ ăn được 3,4 điểm cơ bản

3 năm học văn tương đối dễ, đến năm thứ 4 học phân tích tác phẩm thì than thở phân tích khó, đề cô giáo cho quá thách thức học sinh 
Năm cuối cấp này luyện đề văn chung toàn quốc mới thấy đề văn của cô giáo là đề "khuyến mãi điểm "
Đọc đề những tỉnh khác còn khóc lên khóc xuống 
Đến đây mới biết ơn cô giáo văn vì đề kiểm tra chỉ gói gọn trong chương trình học ở trường 

Môn anh mặc dù là môn học khá nhất nhưng so về chất lượng toàn tỉnh thì mình chỉ bằng một nửa các thí sinh khác 
Các bạn khác đã thi B1,C1,C2 từ hồi lớp 8; tiếp xúc với các nguồn tài liệu IELTS reading/ listening từ lớp 7,8;...
Đề thi học sinh giỏi Anh thành phố cũng khó hơn huyện rất nhiều. Thủ khoa huyện sang gặp thủ khoa thành phố chỉ có nước cuối đầu chào thua, quay lưng ngán ngẩm. 

Có nhiều ngày học từ 4 giờ sáng đến tận 2 giờ sáng hôm sau
Những đứa lười thì còn thêm tội bỏ bữa, có ăn thì cũng ăn vội 
Đầu mùa thi mắt còn sáng tinh tường, ôn thi tầm 1 2 tháng là cận với loạn hết cả. Một phần do ăn uống không đủ chất, uống không đủ nước 

Lắm lúc vừa giải đề nước mắt vừa rơi, mà khóc cũng phải khóc cho mau cho lẹ không lại trễ giờ làm đề 
Buồn lắm, tủi lắm, 
Bài toán các bạn khác làm 30 phút là xong trong khi mình vẫn loay hoay chưa biết giải như thế nào 
Nhiều khi phân vân chẳng biết nguyện vọng của mình có cao quá hay không trong khi bài toán cơ bản còn làm ì ạch như này 

Bố mẹ cũng thương, chăm cho từng miếng ăn một vì sợ con kiệt sức. Có dạo bố thấy con đi học về muộn lại chưa ăn gì, bố hỏi : " Hết tiền nên không ăn gì à? Đi học mà chẳng có gì bỏ bụng thì học làm sao?" 
Đúng là mua sách học nên hết tiền rồi, nhưng chỉ nói với bố : " Dạo này xăng xe dùng nhiều, ăn nhà cho tiết kiệm "
Mẹ cũng vậy, cứ giục con ngủ sớm dậy sớm, nhưng con không làm được rồi... 
Nhiều lúc thiếu ngủ cũng hay cáu bẳn với bố mẹ, nghĩ bụng sao mà mình đáng ghét vậy. Nhưng vẫn chẳng ngủ đủ để mà không cáu được... 

"Thầy cô tin tưởng, bố mẹ tin tưởng, bạn bè tin tưởng nhưng mà bản thân mình lại thiếu lòng tin như thế này, quá ích kỷ !" - Đêm nào cũng nghĩ như vậy rồi ngủ một giấc dài, ngày mai lại chiến đấu. 

Cuộc chiến này sẽ qua nhanh, kết quả sẽ là hy vọng, là nỗ lực, là mục tiêu. Đừng nản, nhé?

Nguồn: Facebook Bạch Phi Yến
Từ khóa tìm kiếm: tam su tuoi hoc tro, tâm sự học trò, tâm sự năm cuối cấp, tâm sự cuộc sống

Rate this article

https://me.momo.vn/khong

Đăng nhận xét